Những nghịch lý trong cuộc sống về sức khỏe




BẠN CÓ NHẬN RA NHỮNG NGHỊCH LÝ NÀY?

Bạn có phải là người yêu quý và quan tâm đến sức khỏe của bản thân và người thân của mình hay không? Bạn có thấy xung quanh và ngay trong bản thân chúng ta đầy rẫy những nghịch lý mà ta đang sống chung và hít thở như không khí vậy?
Chúng ta có nhiều tiền hơn xưa, nhưng sức khỏe kém hơn.
Các hiệu thuốc và bệnh viện nhiều hơn, nhưng chúng ta vẫn không khỏe, mà càng phải đến những nơi đó thường xuyên hơn.
Chúng ta thấy nhiều nhà cửa và công trình đẹp đẽ hơn, nhưng các bệnh viện thì càng quá tải và trở thành nỗi ám ảnh khủng khiếp hơn.
Con cái chúng ta được chăm sóc nhiều hơn, nhưng chúng dễ bị ốm và kém thích nghi hơn.
Chúng ta lo lắng và chuẩn bị rất nhiều điều từ to tát đến nhỏ nhặt cho cuộc sống tương lai, nhưng lại rất ít chú ý đến điều quan trọng nhất là sức khỏe của chúng ta ngay bây giờ.
Chúng ta thờ ơ với sức khỏe của mình, để mặc cơ thể của ta lên tiếng báo động hết lần này đến lần khác qua những triệu chứng và cơn đau, nhưng đi tra dầu và sửa chữa ngay cho chiếc xe khi nó kêu cót két.
Khi cần chi tiền để giữ gìn sức khỏe, chúng ta mặc cả với chính cơ thể mình từng đồng, nhưng sẵn sàng trả rất nhiều tiền cho các bác sĩ và chủ hiệu thuốc xa lạ để mong lấy lại sức khỏe đã bị mất.
Chúng ta sẵn sàng trả rất nhiều tiền cho những thứ tiện nghi để cho thân ta được sung sướng, để tâm ta được thỏa mãn và hãnh diện với người khác, mà chẳng tự hỏi xem điều đó có mang lại sức khỏe, sự minh mẫn cho trí óc và bình an cho tâm hồn.
Chúng ta không hiểu và trân trọng, quý giá cơ thể của mình- một bộ máy vô cùng tinh tế và kỳ diệu của tự nhiên, qua hàng triệu năm tiến hóa, mà tin tưởng và phó thác hoàn toàn vào những bác sĩ, thạc sĩ, tiến sĩ, trưởng khoa,… mà kiến thức của họ mới chỉ như đứa trẻ trước sự bí ẩn kỳ diệu và vĩ đại của sự sống.
Chúng ta sửng sốt nghe tin những người quen bị bệnh nặng sắp từ giã cõi đời, nhưng không bao giờ nghĩ mình hoặc người thân thiết của mình cũng có thể như vậy.
Chúng ta biểu lộ vẻ thông cảm, an ủi, động viên và biếu quà cho những người bị bệnh, nhưng chẳng cảm nhận và rút ra được điều gì từ nỗi đau đớn mà họ đang phải chịu. Chúng ta dễ dàng chấp nhận một thực tế là mình chẳng giúp gì được, ngoài một chút tiền để dành trả cho bác sĩ và hiệu thuốc.
Chúng ta viếng đám tang những người thân, người quen như một thủ tục phải làm, nhưng không bao giờ nghĩ đến mình và những người thân yêu nhất cũng sẽ là nhân vật chính của một đám tang, vào một ngày nào đó.
Chúng ta sống như thể sẽ không bao giờ chết!
Chúng ta vô tư hút thuốc lá, uống rượu bia, nhồi nhét những thứ độc hại vào cơ thể mình, mặc dù biết chúng độc hại. Chúng ta coi rượu bia là thước đo của sức khỏe và độ thâm sâu của tình bằng hữu!
Chúng ta tự đầu độc chính tâm trí mình bằng cách hào hứng tìm kiếm và nhập vào tâm trí mình những tin gây sốc, vụ án, tệ nạn, những thứ mà chính chúng ta căm ghét, giận dữ…
Nhiều người trong chúng ta mua vui, giải trí từ những việc làm mà ta luôn phải tìm cách giữ kín trước những người mà ta tôn trọng, hoặc phải xấu hổ với lương tâm của mình (nếu chưa tự lừa dối mình rằng điều đó là đúng đắn).
Chúng ta vẫn hối hả ngày đêm cần mẫn kiếm tiền, say sưa tích lũy của cải, hãnh diện về những tài sản và danh vọng của mình.
Chúng ta sẵn sàng làm những việc có hại mà không cần bận tâm đến hậu quả, vì chúng ta nghĩ rằng những người xa lạ khác chứ không phải ta và người thân yêu của ta, sẽ phải gánh chịu những thứ đó!
Chúng ta cứ tưởng rằng những điều xui xẻo, vận hạn chỉ đến với những người khác, mà không thể đến với mình, cha mẹ và con cái mình.
Hoặc chúng ta luôn lo lắng về những điều xấu sẽ xảy đến, nhưng lại chỉ lo tích lũy tiền bạc để đối phó với chúng. Vì chúng ta vẫn nghĩ có nhiều tiền là có thể mua được tất cả!
Chúng ta cứ thờ ơ và lạnh lùng để cơ thể và sức khỏe của mình báo động và kêu cứu hết lần này đến lần khác, bằng những cơn đau âm ỉ, hoặc thoáng qua.
Chúng ta khai thác kiệt quệ cơ thể mình như thể với một kẻ nô lệ không công, hoặc cỗ xe miễn phí, mà chỉ cần đổ cho nó ít thức ăn, thậm chí cả chất độc hại- nếu đó là những thứ khoái khẩu ưa thích của ta. Bởi vì ta thấy những người xung quanh cũng làm như vậy.
Cho đến khi, bệnh tật và tai họa đổ ập trên đầu ta, trong ngôi nhà của ta, lên bố, mẹ, vợ, chồng, con cái của ta.
Ta đau khổ, ta kêu cứu, ta cầu khẩn, ta đổ lỗi, ta hối hận và tiếc nuối.
Ta cho đó là điều xui xẻo, là số phận của ta. Đúng thôi, vì chính ta tạo ra số phận đó, bằng những sự lựa chọn và hành động của ta hàng ngày, hàng giờ.
Bạn có dịp hiếm hoi nào ở bênh cạnh và lắng nghe những người đang sắp từ giã cõi đời? Bạn có biết họ mong ước điều gì nhất? Có phải họ ao ước kiếm được nhiều tiền hơn? Lên được chức vụ và danh vọng lớn hơn? Được nhiều người biết đến và nổi tiếng hơn?
Hay họ khát khao được sống thêm vài ngày khỏe mạnh?
Hoặc mong ước thiết tha để lại một điều gì thực sự có ý nghĩa cho cuộc đời?
Bạn đang có điều đó. Nhưng có lẽ bạn sắp đánh mất, nếu bạn vẫn làm như những gì mà đa số mọi người xung quanh chúng ta vẫn làm.
Hãy suy nghĩ lại về những gì đang xảy ra xung quanh bạn, trong tâm trí bạn!
Tất cả phụ thuộc vào sự thức tỉnh hành động của bạn, ngay từ bây giờ!
Nếu bạn quan tâm đến những điều này, thì những bài trong trang Web này sẽ có ích cho bạn: www.suckhoevatudo.com
Đây là những thông tin giúp bạn làm thế nào để luôn khỏe mạnh, tạo dựng và hưởng thụ cuộc sống  hạnh phúc, giàu có và nhân ái hơn. Những bài viết chứa đựng những thông tin mang tính cách mạng, không chỉ có ý nghĩa đối với từng người, từng gia đình, mà còn là con đường bảo vệ và tăng cường sức khỏe của nhân loại trong thế kỷ 21!
Nếu bạn thấy chúng có ích, hãy chia sẻ và tặng cho những người mà bạn yêu quý như một món quà, để thông điệp này có thể truyền đi mãi, cho một xã hội mạnh khỏe, sáng suốt và nhân ái hơn!
 Hữu Hiệp.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Design by Lương Quốc Hùng. Được tạo bởi Blogger.